Nửa đêm hôm đó có tiếng bước chân và một bóng người mở cửa bước vào phòng rồi leo lên giường của cô giúp việc. Đợi đến lúc anh chàng làm xong cái việc không nói ra thì ai cũng biết, cô vợ bất ngờ vừa bật đèn lên vừa hỏi:
- Ngạc nhiên không?
- Ngạc… nhiên… quá! - Anh chàng lái xe cho gia chủ lắp bắp.
Hôm sau, cô vợ nói với chồng:
- Em có chuyện này muốn nói với anh?
- Chuyện gì vậy?
- Chuyện trong gia đình mình.
- Ừ! Thì chuyện gia đình. Nhưng mà chuyện gì?
- Có chuyện cần thay đổi trong nhà mình. Em phải nói cho anh biết.
- Ừ, thì ...em nói đi. Mà chuyện gì vậy?
- Chuyện ... hơi quan trọng. Nhưng anh có giận em không?
- Em không nói làm sao anh biết chuyện gì mà giận? Chuyện gì vậy em? Em muốn mua hột xoàn nữa hả?
- Hôm qua, em cho cô giúp việc về nhà một ngày. Rồi ...
- Rồi sao nữa? Chuyện gì vậy? Cô ta nói gì với em hả?
- Không nói gì. Nhưng, em ... khó nói quá hà?
- Em cứ nói đi. Anh đang nghe em đây.
- Rồi em thay cô ấy ...
- Vậy hả? Em à! Anh không muốn nghe chuyện đó. Nhà mình có thế giá. Em là bậc mệnh phụ. Anh thuê cô ta cũng vì em. Anh không muốn em ...
- Anh nghe em nói đã.
- Thì ...anh đang nghe đây.
- Anh cứ ngắt lời em; làm sao em nói được.
- Vậy em nói đi.
- Anh không được ngắt lời em đó nha.
- Ừ, anh hứa không ngắt lời em.
- Anh! Anh có thương em không?
- Trời! Chuyện gì nữa đây?
- Em hỏi anh có thương em không?
- Em biết là anh thương em hơn hết mọi thứ trên đời mà.
- Anh có chiều em không?
- Anh luôn chiều em.
- Anh có ... giận em không?
- Em dễ thương như vầy thì làm sao anh giận em cho được.
- Anh không giận em, thật không?
- Không giận. Mà chuyện gì vậy em?
- Chuyện em sắp nói với anh.
- Thì ... em nói đi. Chuyện gì?
- Chuyện cô giúp việc.
- Rồi cô giúp việc ...làm sao?
- Hôm qua, em cho cô ta về nhà. Em ...thấy có lỗi.
- Cho cô ta về, em đâu có lỗi gì. Hay là ... em đã ...
- Đã gì anh? Anh biết rồi hả?
- Anh đâu biết chuyện gì, chỉ đoán rằng ...em đã mắng chửi cô ta. Phải vậy không?
- Em đâu có mắng chửi cô ta. Bộ cô ta nói vậy với anh hả? Anh muốn bênh cho cô ta hả?
- Trời! Anh đâu biết chuyện gì xảy ra đâu.
- Không biết sao muốn bênh cho cô ta? Sao nghì em đã mắng chửi cô ta?
- Thì ...anh đoán vậy thôi.
- Không có đoán đoán cái gì hết. Anh ... có gì với cô ta hả?
- Trời! Em nghĩ gì vậy?
- Không nghĩ gì hết á. Sao tự dưng anh bênh cô ta hả?
- Anh có bênh gì đâu.
- Không bênh sao nói vậy? Nè! Em nói cho anh biết. Anh đừng có mà léng phéng với cô ta nghe chưa.
- Trời! Anh đi làm cả ngày, còn em ở nhà. Sao mà ...em hay ghen quá!
- Ừ! Em ghen vậy đó. "Ớt nào là ớt chẳng cay. Gái nào là gái chẳng hay ghen chồng."
- Úi chu choa! Hôm nay em tôi xổ thơ nữa. Trời ạ! Chắc sắp có trò vui.
- Vui cái gì? Lâu lâu nói vậy không được sao?
- Anh còn cầu cho em nói vậy cả ngày cho vui cửa vui nhà.
- Thật không? Anh nói vậy thì ...nhớ đó.
- Mà ...thật ra, hôm nay em muốn nói chuyện gì?
- A! Anh làm em quên. Em muốn nói ...
- Thì ...nói đi.
- Hôm qua, em cho cô giúp việc về nhà.
- Biết rồi! Khổ lắm! Nói mãi!
- Rồi ... em thay cô ta.
- Rồi sao nữa? Nói đi.
- Rồi ... em thấy có lỗi.
- Lỗi phải gì? Nói đi.
- Em sợ anh giận em.
- Không giận. Nói đi.
- Em sợ anh hết thương em.
- Anh luôn thương em. Nói đi, chuyện gì?
- Khi thay cô ta, em thấy mình không làm đúng bổn phận người vợ. Em ...
- Rồi sao nữa? Nói ngay.
- Em ân hận đã bỏ bê việc nhà. Em ...
- Nói tiếp đi .
- Em thấy em có thể tự mình làm được mọi việc, nên em ...
- Nên sao? Nói.
- Nên em ...
...
...đã cho cô ta nghỉ luôn rồi .